Động tĩnh rất lớn khiến tất cả mọi người giật nảy mình.
Lúc này mọi người mới nhìn thấy một làn khói xanh tỏa ra từ tay Kim Phi.
Trong đám con em nhà quyền quý có một quy tắc ngầm. Bình thường đánh nhau chửi nhau là chuyện như cơm bữa, máu dồn lên não còn có thể gọi đám gia nô tới sống mái với nhau.
Thế nhưng về cơ bản sẽ không ai giết hộ vệ của đối phương, đặc biệt là dạng cận vệ đi theo bên người.
Tiết Hàn Lư cũng tuân thủ quy tắc này, sau khi đến cũng không đánh giết nhân viên hộ tống, mà là giết mấy người dân thường để thị uy.
Đối với những quý tộc như hắn, dân thường và gia nô đều là sự tồn tại giống súc sinh, có thể thoải mái giết.
Đừng nói chỉ là những bách tính đã bị bắt làm tù binh, trên mặt in dấu vết.
Trong mắt Tiết Hành Lư, hẳn làm như vậy cũng đã là nể mặt Kim Phi lắm rồi.
Dù thế nào cũng không ngờ, Kim Phi nói giết là giết.
Y thậm chí còn không thèm chớp mắt một cái đã đánh chết thị vệ của hẳn.
Trên đường từ kinh thành đến Tây Xuyên gặp rất nhiều thổ phỉ, gã mặt sẹo vì để bảo vệ hắn mà bị thổ phỉ vây công, trên người có không ít vết đao, cả vết sẹo trên mặt cũng có từ lúc đó.
Cao thủ mà gia tộc vất vả mãi mới bồi dưỡng ra được, cứ như vậy bị Kim Phi đánh chết.
Tiết Hành Lư giật mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411342/chuong-852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.