Dứt lời, một cận vệ chạy như bay vào: “Tiên sinh, Tiết Hoành Lư xông vào chuồng ngựa rồi. Còn đánh chết mấy người dân trông coi ngựa nữa!”
“Cái gì?”
Kim Phi sửng sốt.
Sau khi Cửu công chúa chia ngựa chiến cho y, Kim Phi bèn cho người dẫn ngựa tới dốc Đại Mãng, nuôi tại khu đất trống ở doanh trại phía Bắc.
Vì không có đủ người, nên đã chiêu mộ vài người từ những người dân bị bắt làm tù binh lúc đó, tạm thời giúp y chăm sóc. cho ngựa chiến.
Những người dân này đều là những người đáng thương. Rất nhiều ngôi nhà của họ đã bị ky binh của Đan Châu thiêu rụi rồi.
Kim Phi cho bọn họ một công việc, cũng xem như là tạm thời cho bọn họ một chỗ để nương thân.
Ai mà ngờ những người dân này không chết ở trong tay ky binh, không chết ở trại tù binh, không chết trong cuộc chiến đấu chiếm lấy trại ngựa của Đan Châu, mà lại bị một tên công tử bột đánh chết ở dốc Đại Mãng.
Kim Phi cảm thấy phẫn nộ trào dâng trong lòng, lạnh lùng hỏi: “Bọn chúng tới bao nhiêu người?”
“Hình như có một nghìn người.” Cận vệ đáp.
“Biết ta có một nghìn ngựa chiến, bèn dẫn hơn một nghìn người tới. Chuẩn bị thật chu đáo!”
Kim Khi cười khẩy, quát lớn: “Đại Lưu, phóng tên, tập kết!”
“Vâng! Đại Lưu lao ra khỏi lều, giơ tay bản liên tiếp ba mũi tên lệnh lên trời.
Cách đó vài trăm mét, Hầu Tử đang ở võ đài tỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411339/chuong-849.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.