“Biểu cảm này của các người là sao?”
Trong lòng Kim Phi hơi lo lắng: “Không lẽ hai người tin mấy lời hoang đường mà ông ta nói sao?”
“Tiên sinh, thuật xem tướng của nhà họ Vu là gia truyền, vô cùng linh nghiệm, hơn nữa nghe nói rất ít khi nói sai. Ông ta nói tiên sinh có điềm xấu thì tiên sinh vẫn nên cẩn thận thì hơn”
Cửu công chúa nói tiếp: “Dĩ nhiên, cũng có thể Vũ Triết biết mình chắc chắn phải chết, nên cố ý hù dọa tiên sinh.”
Nghe Cửu công chúa nói như vậy, Kim Phi càng cảm thấy. bất an hơn.
Y quay đầu định giục Đại Lưu, thì phát hiện Đại Lưu đã vén rèm lều lên.
“Trần Cát, ngươi nhất định không được chết tử tết”
Chỉ thấy Vu Triết hét to một tiếng, đột nhiên tăng tốc chạy như điên, đâm đầu vào tảng đá.
Đại Lưu lập tức chạy tới, đặt tay lên cổ Vu Triết, quay đầu nói: “Tiên sinh, ông ta chết rồi!”
“Chết rồi?” Trong lòng Kim Phi đột nhiên có chút sợ hãi. Nhưng người cũng đã chết, y cũng không thể làm gì hơn,
chỉ có thể tự mình bình tĩnh lại, nghe theo kế hoạch tấn công của Trương Lương.
Ở doanh trại Thổ Phiên, Đan Châu vẫn đang lau chùi chiến đao của mình.
Từng chút từng chút một, lau chùi vô cùng cẩn thận. Dù chiến đao đã vô cùng sạch, gã cũng không dừng lại.
Cho đến khi cận vệ vén rèm cửa đi vào.
“Tướng quân, Vu tiên sinh chết rồi!”
Động tác lau đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411334/chuong-844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.