“Mời Khánh đại nhân hạ lệnh, phái người tới thay cho quân Trường Tín, quân Khánh Nguyên, để bọn họ tới dốc Đại Mãng báo tên trước!"
So với những quân đội xa lạ, anh ta vẫn cảm thấy quân Trường Tín, quân Khánh Nguyên đáng tin cậy hơn.
Anh ta dẫn theo hai đội quân này đi diệt thổ phỉ hơn một tháng, hiểu rõ sức chiến đấu của bọn họ, bước đầu cũng thành lập được uy tín, càng dễ chỉ huy.
“Ngoài ra, phái thêm 3000 người tới mương Lão Quát ở phía bắc của thành, rút tiểu đoàn Thiết Hổ về, bao vây dấy núi Miêu Nhĩ ở phía bắc của thành, phòng ngừa Đan Châu chạy trốn về phương đông phương bắc!”
Tiểu đoàn Thiết Hổ vốn dĩ là thủ hạ tỉnh nhuệ của Khánh Hâm Nghiêu, trải qua lần mài giữa này, sức chiến đầu càng mạnh hơn.
Mượn ưu thế địa hình của dãy núi Miêu Nhĩ, ngăn cản Đan Châu không phải vấn đề lớn. “Được!”
Khánh Hâm Nghiêu gật đầu.
Khi mệnh lệnh của Trương Lương được truyền xuống, cả thành Tây Xuyên đều trở nên náo nhiệt.
Từng đội quân tập trung trong thành, lần lượt rời đi, lao tới các nơi.
Cùng lúc đó, thương hội Kim Xuyên trong thành cũng nhận được lệnh của Kim Phi, mở kho lúa và kho vải, dưới sự hộ tống của quân đội, từng chiếc xe đẩy tay chở lương thực và vải vóc ra khỏi thành, liếc mắt một cái không thấy đầu đâu.
Thật ra hiện tại thành Tây Xuyên đã thoát nguy, Kim Phi hoàn toàn có thể đẩy chuyện này cho Khánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411328/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.