“Ta cũng không biết”. Vu Triết lắc đầu.
Bom chớp sáng không chỉ vượt qua sự hiểu biết của Đan Châu mà còn vượt qua cả sự hiểu biết của Vu Triết.
“Nghe nói Phùng Thánh và Kim Xuyên đều đến từ cùng một nơi. Ông ta lại có qua lại thân thiết với tiên sinh, chẳng lẽ cũng chưa từng nói qua sao?”
“Không”. Vu Triết như cũ lắc đầu. Khi Khánh Mộ Lam và Trương Lương đi diệt thổ phỉ cũng từng dùng bom chớp sáng rồi. Thực ra Phùng Khánh cũng đã từng nghe nói.
Nhưng ở Thổ Phiên, ông ta luôn bị gạt bỏ, trong lòng cũng khó tránh khỏi tức giận. Vì vậy nên chỉ nhắc nhở Vu Triết phải cẩn thận cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá của Kim Phi. Còn về bom chớp sáng thì một chữ cũng không nhäc đến.
Cho dù sau này Vu Triết có hỏi ông ta thì ông ta cũng có thể bao biện rằng mình không biết.
Phùng Thánh không nói, vì ngoài sự tức giận trong lòng ra, ông ta còn có tính toán của riêng mình.
Ông ta muốn Thổ Phiên và Đại Khang đánh nhau, nhưng lại không muốn Đan Châu giành thắng lợi.
Nếu Đan Châu bại trận do không hiểu biết gì về Đại Khang thì Thổ Phiên mới xem trọng ông ta được.
Mặc dù Vu Triết là người Hán nhưng ông ta đã rời khỏi Đại Khang quá lâu, hơn nữa còn quá già rồi.
Cũng nên nhường lại vị trí.
Thế là Vu Triết cứ như vậy mà bị Phùng Thánh gài bẫy.
“Tiên sinh, bây giờ phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411281/chuong-791.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.