Mục tiêu của Kim Phi bọn họ chính là Cục vận tải này.
Chỉ là khi bọn họ đến nơi, phát hiện Cục vận tải đã bị người Thổ Phiên đánh phá, biến thành một đống tro tàn.
Thật ra người Thổ Phiên đến đánh cũng là đánh công cốc. Cửu công chúa và Khánh Hâm Nghiêu sớm đã vận chuyển lương thực tới phủ thành Tây Xuyên rồi.
Thứ mà người Thổ Phiên đốt chẳng qua chỉ là phòng ốc mà thôi.
“Không có thi thể nào ở đây, trên sông cũng không có mảnh thuyền vỡ nào. Có lẽ đội thuyền vẫn còn ở đây”.
Trương Lương nói: “Hầu Tử, ngươi phái lính trinh sát tản ra tìm kiếm ven bờ. Nếu tìm được đội thuyền thì nhanh chóng quay lại thông báo”.
Cục vận tải tào lương chính là nơi tập kết lương thực. Trước khi đến, bọn họ đã nghĩ đến người Thổ Phiên chắc chắc sẽ đánh phá chỗ này, nên cũng đã làm xong công tác chuẩn bị trước.
Tình hình hiện tại đã tốt hơn rất nhiều so với bọn họ dự tính rồi.
Ít nhất cũng không có dấu hiệu cho thấy đội thuyền bị phá hoại.
“Vâng!”
Mặc dù bình thường Hầu Tử không đứng đắn, nhưng khi làm việc thì vẫn rất đáng tin.
Sau khi đáp lại, anh ta nhanh chóng dẫn đội lính trinh sát dưới quyền tản ra.
Đội thuyền không rời đi quá xa, chỉ cách thượng nguồn ba dặm.
Khi biết được Cửu công chúa đã đến, người vận chuyển trong Cục vận tải là Ngụy Đại Đồng nhanh chóng dẫn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411240/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.