Trong lều binh lính nữ sau núi, Cửu công chúa và Khánh Mộ Lam cũng không ngủ được.
Tất nhiên họ không tạo em bé giống Kim Phi và Quan Hạ Nhi, mà đang thì thầm nói chuyện.
“Vũ Dương, hôm nay muội nói hơi to gan rồi, tiên sinh bị muội nói đến mức đỏ cả mặt”.
Khánh Mộ Lam quay đầu nhìn Cửu công chúa ở bên gối: “Trước kia không nhìn ra muội lại có thể đùa được thế”.
“Tỷ tỷ, tỷ cũng nghĩ ta đang đùa sao?”, Cửu công chúa nhìn cái màn hỏi.
“Muội không phải đùa à?”, Khánh Mộ Lam sửng sốt: “Chẳng lẽ muội muốn gả cho tiên sinh thật sao?”
“Tiên sinh có gì không tốt à?”, Cửu công chúa hỏi ngược lại.
“Ơ…”, Khánh Mộ Lam nghẹn họng.
Nếu gả cho Kim Phi không tốt, trong làng sẽ không có nhiều cô nương nhớ mong y như thế.
“Nhưng tiên sinh đã có Hạ Nhi và Tiểu Bắc rồi, tiên sinh chắc chắn sẽ không bỏ bọn họ”.
Khánh Mộ Lam nói: “Muội là công chúa, lẽ nào muốn làm tiểu thiếp cho một Nam tước như y sao? Phủ Tông nhân, Lễ bộ cũng không có khả năng đồng ý”.
Phò mã không thể nạp thiếp, chỉ có thể có một người vợ là công chúa.
Nếu đã thành hôn trước khi cưới công chúa thì cũng phải bỏ thê thiếp đã cưới trước đó.
Nhưng với tính cách của Kim Phi, chắc chắn sẽ không vì làm phò mã mà bỏ vợ của mình.
“Ta chỉ nói tiên sinh rất tốt, muốn ở bên cạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411227/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.