Những ngày tiếp theo, Đường Tiểu Bắc bận rộn mua lương thực.
Tuy nhiên, tin tức về thảm họa ở Xuyên Thục đã được các thương nhân bán lương thực Giang Nam xác nhận, cho dù nhà họ Chu không gây rối, bọn họ cũng không sẵn lòng bán lương thực cho thương hội Kim Xuyên.
Mọi người đều biết rằng trong năm xảy ra thiên tai, giá lương thực chắc chắn sẽ tăng vọt.
Chỉ cần vận chuyển lương thực đến Xuyên Thục, đợi đến mùa đông lạnh giá là có thể kiếm được rất nhiều tiền, chẳng phải sẽ tốt hơn bán cho thương hội Kim Xuyên sao?
Mấy ngày nay, Đường Tiểu Bắc đã liên tiếp đàm phán với mấy thương nhân buôn lương thực.
Những thương nhân đó thẳng thừng từ chối bán, hoặc tăng giá gấp đôi.
Nếu cộng thêm cước vận chuyển, chi phí lương thực đến Xuyên Thục sẽ quá cao.
Đường Tiểu Bắc đương nhiên không thể đồng ý, hai bên cứ tiếp tục giằng co.
"Nhóm buôn lương thực này thật đáng ghê tởm, người dân vẫn còn nhớ ân tình của Xuyên Thục chúng ta năm đó, vậy mà bọn họ lại muốn phát tài trên thảm họa thiên tai ở Xuyên Thục”.
Trên đường đàm phán trở về, Nguyên Thái Vi rất tức giận.
"Thái Vi, từ xưa tới nay, thương nhân đều sống vì lợi nhuận”.
Đường Tiểu Bắc nói: "Nếu thương hội Kim Xuyên chúng ta không đến đây để kiếm tiền thì sao chúng ta lại rời quê hương đến Giang Nam để nhìn sắc mặt người khác chứ?"
"Tiền mà Thương hội Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411211/chuong-721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.