Một lúc sau ông ta thở dài rồi đi tiếp.
Lúc trước ở kinh thành, Chu Văn Viên cũng được gọi là tài tử.
Mặc dù đa số đều là mấy lời tâng bốc khách sáo giữa các cậu ấm, nhưng ít nhất cũng chứng tỏ hắn không phải kẻ ngốc.
Náo loạn một hồi, sau khi trút giận xong, hắn dần bình tĩnh lại.
Hắn biết cha mình nói đúng.
Bây giờ Kim Phi đã trưởng thành, lại dựa vào nhà họ Khánh và Cửu công chúa, nhà họ Chu đã không có khả năng đè bẹp Kim Phi nữa.
Không làm gì được Kim Phi thì phải suy xét đến việc mình có thể chịu được đòn trả thù của đối phương không.
Nhà họ Chu truyền thừa hàng trăm năm, khó trách sẽ làm vài chuyện hèn hạ.
Con người không có mấy ai hoàn hảo, gia tộc khác cũng thế, không nhà nào mà trong sạch hoàn toàn.
Thế nên trên quan trường, không vạch trần khuyết điểm của nhau là quy tắc ngầm.
Nếu không mọi người đều đừng đấu đá, cùng đợi đến lúc bản thân xong đời.
Nhưng Kim Phi thì khác, y lập nghiệp không lâu, không có điểm sơ hở, cũng không quan tâm đến phương diện này.
Thế nên Đường Tiểu Bắc mới ra sức bôi đen Chu Văn Viên, còn Chu Cẩm Vinh chỉ muốn kết thúc chuyện này trong êm đềm.
Đây là người chính trực không sợ người có quyền lực.
Chu Văn Viên đập hỏng hết đồ, sau đó ngồi phịch xuống đất, hai mắt thất thần nhìn trước mặt như kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411208/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.