Trong đình nghỉ mát bên sông, Đường Tiểu Bắc để tư liệu trong tay xuống, hỏi: “Đã truyền tin tức bên kinh thành đến chưa?”
Mặc dù Giang Nam khá sầm uất nhưng cũng không quan trọng bằng kinh thành.
Người biết đến hàng hóa cao cấp như Thủy Ngọc ở Giang Nam không nhiều.
Sở dĩ Đường Tiểu Bắc muốn đợi mấy ngày là đang đợi tin tức đấu giá Thủy Ngọc ở kinh thành.
Giá trị của Thủy Ngọc như vậy mới có thể được tăng lên, đổi được nhiều lương thực hơn.
“Hôm qua có hai đoàn thương buôn về từ kinh thành, nội ứng nghe thấy họ đang bàn luận về Thủy Ngọc trong kho hàng, hình như còn nghe nói đến phòng đấu giá, nhưng lúc đó khoảng cách rất xa nên nội ứng không nghe rõ, không thể nghe chắc chắn, nên ta không báo với phu nhân”, Nguyên Thái Vi đáp.
“Tính ra thì tin tức cũng sắp truyền đến rồi, để đội Chung Minh bắt đầu hành động đi”.
Đường Tiểu Bắc ngẫm nghĩ chốc lát: “Còn nữa, cũng đừng vội kết thúc việc điều tra, ta vẫn nghĩ người dân đang vu khống tiên sinh là do có người đứng sau làm loạn”.
“Vâng”, Nguyên Thái Vi đáp, sau đó xoay người rời đi.
Đường Tiểu Bắc cầm tập tài liệu trên bàn lên, cau mày tiếp tục đọc, hoàn toàn không để ý có một người trẻ tuổi đứng trên một con tàu lớn đang dần cập bến trên sông cách đó mấy chục mét, hắn đang nhìn chằm chằm cô ấy, ánh mắt đầy vẻ không thể tin được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411204/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.