*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Vâng”, Đại Lưu nhanh chóng ghi nhớ.
“Lão An, ông cưỡi ngựa lên núi trước, bảo thực đường nấu một nồi canh gừng cho các cô ấy làm ấm người, sau đó nói với Tả cô nương một tiếng, bảo cô ấy chuẩn bị quần áo”.
Người phụ trách trước đây của núi Thiết Quán là Uyển Nương, hiện giờ Uyển Nương đã đến làng Tây Hà để nghiên cứu phát triển nước hoa và xà phòng thơm với Quan Hạ Nhi, núi Thiết Quán được giao cho một cô gái tên là Tả Phi Phi.
“Vâng”, một cựu binh xoay người chạy lên núi.
“Cảm ơn Kim tiên sinh”.
Vì dạo gần đây trời cứ mưa mãi, các cô nương đi rồi lại dừng, tận bốn ngày mới đến được đây, cả đường đi vừa lạnh vừa đói.
Có thể uống một bát canh gừng thật sự quá tốt.
“Được rồi, mau lên núi đi”.
Kim Phi phất tay với Nha Nương, sau đó lên ngựa đi trước.
“Vâng!”
Nha Nương cúi người chào, sau đó dẫn cả đoàn người đi theo phía sau.
Kim Phi vừa đi vừa suy tư.
Sau khi sản nghiệp trong tay ngày càng nhiều, quản lý cũng dần không hết.
Nếu không phải hôm nay vừa lúc gặp được đoàn người này, y cũng không biết các cô gái phải đi chân trần, dầm mưa để đi từ Quảng Nguyên đến núi Thiết Quán.
Trong thương hội Kim Xuyên, hai tháng nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411172/chuong-682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.