Thu xếp xong chiến trường, trời càng lúc càng tối, khẳng định không thể đến trạm dịch kịp, Cửu công chúa chỉ đành ra lệnh dựng trại.
Lúc binh lính đang dựng trại, Châu Nhi trở về.
“Khởi bẩm điện hạ, những người bị bắt đều là những người Đảng Hạng bị ruồng bỏ, họ chỉ biết phục kích điện hạ, họ không biết những con ngựa đến từ đâu”.
Châu Nhi hồi báo: “Còn nữa, hộ vệ đi vào rừng điều tra phát hiện có hai máy bán đá”.
“Đúng thật là không tiếc ngân lượng!”
Cửu công chúa đoán được những người bị bắt này là những người bị bỏ rơi, nhưng lại không ngờ đối phương lại đi làm máy bắn đá: “ Máy bắn đá là do họ tự tạo thành ư?”
Máy bắn đá đã bị rò rỉ đến Đảng Hạng, Cửu công chúa rất tức giận.
Nhưng ván đã đóng thành thuyền, kĩ thuật đã bị rò rỉ, không thể lấy lại được.
“Không đúng, lúc bọn họ vào trong rừng, máy bắn đá đã ở đây rồi”.
Châu Nhi đáp.
“Cũng may lính trinh sát kịp thời phát hiện, nếu chúng ta đi vào tầm bắn của máy bắn đá, thì lần này đã gặp phải nguy hiểm”.
Khánh Mộ Lam hơi sợ hãi.
“Họ thật sự rất biết cách chọn địa điểm, khu rừng này là con đường mà chúng ta buộc phải đi qua, hơn nữa vừa ra khỏi núi, nhất định sẽ buông lỏng cảnh giác, cũng rất mệt mỏi, đây chính là chỗ mai phục tốt nhất.
Cửu công chúa chú ý xung quanh, nói: “Ta con cho rằng bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411167/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.