Chu Cẩm bị dọa sợ hãi, lắp bắp nói: “Đúng vậy... đó chính là kỹ năng phẫu thuật mà tiên sinh dạy cho ta!”
“Phẫu thuật?”, Cửu công chúa quay đầu nhìn Kim Phi: “Xin hỏi tiên sinh phẫu thuật là gì vậy?”
“Điện hạ, người thả Cẩm Nhi ra trước đã”.
Kim Phi mỉm cười chỉ vào vai của Chu Cẩm.
Lúc này Cửu công chúa mới hoàn hồn lại, nhanh chóng bỏ tay ra.
Chu Cẩm sợ hãi vội vàng trốn sau người Kim Phi, không dám lại gần Cửu công chúa nữa.
“Cẩm Nhi, điện hạ cũng không phải hổ ăn thịt người, sợ gì chứ?”
Kim Phi mỉm cười xoa đầu Chu Cẩm. Sau đó ngẩng đầu lên nhìn trời: “Điện hạ, hình như trời sắp mưa rồi, chi bằng chúng ta vào trong phòng y tế rồi nói tiếp?”
“Nghe tiên sinh hết”, Cửu công chúa cười đáp.
Mấy người đi vào trong phòng y tế.
Khu nhà của Tạ Quang chiếm diện tích rất lớn, trước đây khi Khánh Mộ Lam sống ở đây đã dựng thêm mấy cái lều trại trong sân.
Bây giờ các binh lính nữ đều đã chuyển đến doanh trại sau núi, trong sân có một khoảng không gian rộng lớn.
Từ khi ông Đàm tiếp quản phòng y tế đã chia khoảng đất trống trong sân thành hai mảnh nhỏ, một mảnh để trồng rau và một mảnh còn lại để trồng thử các loại thảo mộc.
Trong lúc Kim Phi tiến vào liền nhìn thấy hai ông lão đang đào đất bằng cuốc.
Chính là Ngụy lang trung và ông Đàm.
Thấy Kim Phi đi vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411127/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.