Điều này sao lại không khiến cho Cửu công chúa bất ngờ cơ chứ?
“Phải”, Đường Tiểu Bắc gật đầu nói đầy tự hào: “Khoảng thời gian trước trong làng có mấy xưởng đồng thời khởi công, một số làng đã chuyển hết cả làng tới làng Tây Hà”.
“Tiên sinh thật sự quá lợi hại, lại nuôi sống được nhiều người như vậy”.
Cửu công chúa tán thưởng.
Kim Phi mỉm cười, không nói gì cả.
Mấy nghìn người có là gì, kiếp trước một xưởng có mấy chục nghìn người là chuyện quá bình thường.
Rời khỏi xưởng, mấy người vừa nói chuyện vừa tiếp tục tiến về phía trước, đối diện có một cô gái bước tới, chính là học trò thứ hai của Kim Phi – Chu Cẩm.
Nhìn thấy Kim Phi, trên mặt Chu Cẩm ánh lên niềm vui, lập tức chạy ra trước thân thiết ôm lấy cánh tay của Kim Phi, cười hỏi: “Tiên sinh, người trở về từ khi nào vậy?”
“Trở về được một lúc rồi, ban nãy con không nghe thấy trưởng làng hô họp sao?”, Kim Phi hỏi.
“Nghe thấy rồi, nhưng Ngụy tiên sinh đang khám bệnh cho người ta nên không cho con đi”, Chu Cẩm cười nói: “Sớm biết tiên sinh đã trở về thì chắc chắn con đã qua đó rồi”.
“Ngụy tiên sinh vẫn ở làng Tây Hà?”, Kim Phi nghi hoặc hỏi.
Trước khi đi núi Ngũ Lang, Ngụy Vô Nhai dẫn người của trấn Phong Thủy tới cảm ơn y, kết quả Kim Phi nhận được tin cứu viện từ binh lính nữ mà A Mai cử tới nên đã lập tức tới núi Ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411125/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.