"Điện hạ cũng chỉ vì lo nghĩ cho tất cả tướng sĩ, lo nghĩ cho xã tắc Đại Khang, đây là hành động cao cả, vậy thì có tội gì chứ?"
Có qua có lại, Kim Phi cũng thuận miệng khen Cửu công chúa.
"Văn Nhi chỉ là một người phụ nữ, sao có thể làm việc cao cả như tiên sinh?", Cửu công chúa khiêm tốn nói.
"Phụ nữ thì sao chứ, mọi người đều phải có trách nhiệm với sự hưng thịnh và suy tàn của thiên hạ, phụ nữ Đại Khang nhiều hơn nam giới, phụ nữ sao có thể không quan tâm đến xã tắc?"
Kim Phi nói tiếp: "Điện hạ mấy năm nay hết lòng lo lắng cho Đại Khang, bây giờ thân là thiên kim tiểu thư lại đến nơi hoang vu hẻo lánh này, chuyện này chẳng nhẽ không phải đang lo lắng cho hạnh phúc của bách tính sao? Thứ người mang trong lòng không phải nghĩa lớn thì là gì?"
Nói như vậy cũng không phải đang bợ đít Cửu công chúa, mà Kim Phi thực sự kính nể cô ấy.
Ở Đại Khang trọng nam khinh nữ nghiêm trọng, một người phụ nữ có thể đứng trong bóng tối điều khiển triều đình nhiều năm, ai ai cũng có thể tưởng tượng được thứ áp lực cô ấy phải gánh chịu.
Cho dù là công chúa hoàng đế thích nhất, tùy tiện gả cô ấy cho một gia tộc quốc công nào đó ở kinh thành, cô ấy nhất định vẫn có thể hưởng vinh hoa phú quý cả đời.
Nhưng Cửu công chúa lại không lựa chọn vinh hoa phú quý, mà nguyện đánh cược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411099/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.