Khánh Mộ Lam khẽ nhướng mày, ánh mắt nhìn Cửu công chúa có chút kỳ lạ.
Công chúa thân phận tôn quý, không dễ dàng hành lễ với người khác.
Nhưng Cửu công chúa không những đáp lễ Kim Phi, lại còn xưng là Văn Nhi.
Phải biết rằng thường ngày khi gặp những nhân vật lớn như quốc công, Cửu công chúa cũng chỉ xưng một tiếng Vũ Dương mà thôi.
Kim Phi lần đầu gặp Cửu công chúa, hoàn toàn không nhận ra điều này, nói thêm vài câu rồi cáo từ về thăm các thành viên bị thương.
Cửu công chúa trầm ngầm nhìn bóng lưng của Kim Phi, thậm chí không nghe thấy Khánh Mộ Lam nói chuyện với mình.
“Nhìn cái gì thế?”, Khánh Mộ Lam vẫy tay trước mặt Cửu công chúa.
“Không có gì, chỉ là cảm thấy Kim tiên sinh có chút khác người thường”.
Cửu công chúa thu lại ánh mắt: “Vừa rồi tỷ tỷ nói gì vậy?”
Để lại một đội tiêu sư thu dọn chiến trường, Kim Phi dẫn theo những người còn lại, bảo vệ Cửu công chúa rời khỏi ngọn núi.
Cửu công chúa quay đầu lại nhìn đỉnh núi một cái, trong lòng tràn đầy cảm xúc phức tạp.
Khi xuất phát từ kinh thành, tổng cộng có mấy trăm thị vệ, nô tì, nha hoàn, đội ngũ vô cùng hùng hậu kéo dài gần trăm dặm.
Nhưng lúc này thị vệ chỉ còn lại một mình Tần Minh, đến cả thị nữ bên cạnh cũng chết mất một người.
Khánh Mộ Lam nhận ra được tâm trạng của Cửu công chúa không tốt liền nhỏ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411096/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.