Chương trước
Chương sau
Cho dù cách xa như vậy nhưng công chúa vẫn thấy mắt mình lóe lên.

Đợi khi hai mắt bình thường lại, cô ấy nhìn thấy bên dưới chân núi xuất hiện một đội ngũ mặc trang phục màu đen.

Một thanh niên có khuôn mặt tuấn tú đứng ở phía trước đội ngũ, hướng về phía ngọn núi làm một động tác tấn công.

Đằng sau anh ta, một lá cờ lớn màu đen tung bay trong gió...



Cũng không biết có phải do vừa rồi bị ánh sáng chiếu vào mắt, hay là do vui mừng cực độ, khóe mắt của Cửu công chúa đã ẩm ướt!

Dưới chân núi, hàng chục tiêu sư đã giơ sẵn cung nỏ lên, chuẩn bị sẵn sàng tấn công.

Ngay khi tới nơi, Kim Phi ra lệnh cho các tiêu sư ném một loạt bom chớp vào khu vực tập trung bọn cướp.





Mặc dù trời còn chưa tối, xung quanh vắng vẻ, hiệu quả của bom chớp không tốt lắm, nhưng số lượng bom chớp các tiêu sư ném ra quá nhiều, ngoại trừ mấy tên thổ phỉ dưới chân núi kịp nhắm mắt lại, những người khác đều rơi vào trạng thái mù tạm thời, thậm chí không biết rằng cái chết đang đến.

Khi bàn tay của Kim Phi hạ xuống, toàn bộ tiêu sư đều đã đồng thời giơ cung nỏ lên.

Những tên thổ phỉ trước đó ép đội quân của Cửu công chúa vào bước đường cùng, lúc này giống như những cọng rơm, lần lượt ngã xuống trước những mũi tên.

Chỉ trong một lần bắn, các tiêu sư đã giết chết hàng chục người.

“Các huynh đệ, kiên trì thêm chút nữa, tiên sinh đích thân tới cứu chúng ta rồi!”

Đại Ngưu khắp người toàn vết thương ngẩng đầu lên cười to: “Đám nhãi thổ phỉ, các ngươi xong đời rồi!”

Chuyện sinh tử vẫn luôn gây ra kích động lớn nhất, Cửu công chúa trước giờ vẫn luôn bình tĩnh lúc này cũng không kìm được mà run lên.

Cảnh tượng Kim Phi giơ tay ra lệnh tấn công đã in sâu trong tâm trí cô ấy, cả đời này cũng không thể nào quên được.

“Mau, lấy khiên ra!”

Tên cầm đầu đám thổ phỉ ở sườn núi bị ảnh hưởng ít bởi bom chớp, điên cuồng gầm lên nhắc nhở.

Nhưng ưu điểm lớn nhất của cung nỏ Tây Hà chính là lên dây nhanh và nạp đạn tự động.

Tên cầm đầu vừa dứt lời, loạt bắn thứ hai đã tới.

Chỉ sau vài giây lại tới lượt thứ ba!

Dưới chân núi hơn 100 tên thổ phỉ, ngoại trừ mấy tên phản ứng nhanh, những kẻ còn lại đều bị ba loạt bắn bắn chết!

“A Mai, mau lên núi, cứu Vũ Dương xuống!”

Khánh Mộ Lam ngẩng đầu lên nhìn Cửu công chúa, lo lắng nói.

“Cô coi A Mai là siêu nhân à, dưới chân núi nhiều thổ phỉ như vậy, làm sao cô ấy xông lên được?”

Kim Phi kéo cánh tay A Mai: “Đừng nghe cô ấy, cô ấy bảo cô đi chết đấy, hơn nữa còn chết không có ý nghĩa gì!”

Nói xong, một tay còn lại kéo cánh tay Khánh Mộ Lam: “Còn cô nữa, lúc này rồi đừng có làm bừa!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.