Chương trước
Chương sau
Không chỉ có Khánh Mộ Lam đang quan sát bên dưới, binh lính Trường Tín Quân sau lưng cô ấy cũng đều vươn cao cổ.

Khánh Mộ Lam có thể tập trung binh lính lại một cách thuận lợi như vậy, ngoại trừ do A Mai hung hãn lập uy ra thì nguyên nhân chủ yếu nhất chính là binh lính của Trường Tín Quân đã nhìn thấy viện binh, nhìn thấy hy vọng được cứu.

Đa số binh lính xuất thân từ nghề nông, có thể ghi nhớ cờ chiến của mình đã là không tệ, tuyệt đại đa số đều không nhận ra cờ của phủ binh Quảng Nguyên, còn cho rằng Kim Phi dẫn tới đều là nhân viên hộ tống.

Trong hành động tiêu diệt thổ phỉ khi trước, binh lính Trường Tín Quân đã bị sức chiến đấu của cựu binh khuất phục.





Hai mươi binh lính nam, cộng thêm bốn mươi binh lính nữ, khống chế xe bắn đá và cung nỏ hạng nặng, mỗi lần đều có thể khiến cho thổ phỉ thương vong cực lớn, nói là lấy một địch mười cũng không quá lời.

Nếu như toàn bộ hai nghìn người tới đều là nhân viên hộ tống, vậy thì còn sợ gì?







Thế nhưng trên mặt mấy sĩ quan đều đang ngập tràn vẻ lo lắng.

Binh lính thông thường không nhận ra cờ của phủ binh, bọn họ thì nhận ra, càng hiểu rõ sức chiến đấu của phủ binh.

Còn về thổ phỉ trên núi thì lại chẳng buồn đếm xỉa tới hành động của Kim Phi.

Sau khi bọn họ lấy được xe bắn đá và cung nỏ hạng nặng thì đã kiểm tra ra cự ly bắn có hiệu quả trong những tình huống khác nhau của xe bắn đá từ lâu.

Vị trí mà Kim Phi đang đứng căn bản không thể bắn đá tới tận núi Ngũ Lang.

Vào lúc các bên đang có những suy nghĩ riêng, toàn bộ ba xe bắn đá của binh lính nữ đã được điều chỉnh xong.

Trương Lương quay đầu liếc nhìn, thấy Kim Phi khẽ gật đầu thì lạnh lùng hô lên: “Ra tay!”

Dưới sự quan sát của tất cả mọi người, binh lính nữ chịu trách nhiệm bổ sung cầm dầu hoả đổ lên trên cái hũ vận chuyển bên trong giỏ ném.

Sau đó dùng lửa châm ngòi.

Một giây sau, ba binh lính nữ đồng thời giơ cái búa trong tay lên và nện về phía lẫy cò.

Vù vù vù!…

Bảy cái hũ bùng cháy, rít gào bay về phía sườn núi, đáp chuẩn xuống hai trận địa cung nỏ hạng nặng.

Bốp!

Cái hũ bị nện vỡ, dầu hoả đựng bên trong cũng lan ra khắp xung quanh.

Hai trận địa cung nỏ hạng nặng đều bùng cháy dữ dội.

Tất cả cung nỏ hạng nặng thổ phỉ bố trí ở núi Ngũ Lang đều chìm trong biển lửa.

Mặc dù cung nỏ hạng nặng có không ít vật liệu thép, thế nhưng vẫn có rất nhiều linh kiện làm từ gỗ, bị lửa lớn thiêu rụi thì gần như đều báo hỏng.

“Xe bắn đá của bọn họ sao có thể bắn đi xa như vậy chứ?”

Mấy đại ca thổ phỉ tập trung trên núi đều sợ tới mức ngây người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.