Có người thích sự sắc bén và bền bỉ của Hắc Đao, có người thích câu thơ khắc trên Hắc Đao, cũng có người thích cả Hắc Đao và chữ khắc trên đó.
Đương nhiên cũng có người muốn mua Hắc Đao về làm quà, hoặc chỉ là để biểu hiện trước mặt Tấn Vương.
Nhưng bất kể mục đích là gì, nửa sau của buổi đấu giá thứ hai vô cùng thành công.
Rất nhiều công tử được sự cho phép của trưởng bối thay mặt gia tộc đấu giá.
Nhiều quan viên đã đến buổi đấu giá lần này, hơn nữa Tấn Vương cũng ở đây, vì vậy vấn đề an ninh được đặc biệt chú trọng.
Thiết Chùy và Hàn Phong không dám lơ là chút nào, lúc nào cũng đều cẩn thận canh gác.
Họ cũng thấy được bầu không khí sôi động trong hội trường, cùng với tiếng ra giá ngày một cao hơn.
Buổi đấu giá vừa kết thúc, hai người không nhịn được chạy đi tìm Lạc Lan ngay và luôn, hỏi thăm số tiền thu được từ buổi đấu giá.
“Buổi đấu giá lần này..”. Lạc Lan cố ý hơi dừng lại, thấy Thiết Chùy sốt sắng đến mức thiếu chút nữa giậm chân, cười nói: “Mười thanh Hắc Đao tổng cộng năm mươi nghìn ba trăm lượng!”
Hả?
Thiết Chùy và Hàn Phong đồng thời hít một hơi khí lạnh.
Bọn họ đoán cuộc đấu giá này chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền, nhưng bọn họ không ngờ rằng lại kiếm được nhiều tiền như vậy.
“Trời ơi, hơn năm mươi nghìn lượng bạc, nhiều như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410987/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.