Những người kể chuyện bây giờ đã có một số nguồn tư liệu mới.
Khóe miệng Lạc Lan hơi nhếch lên, nhưng cô ấy cũng không giải thích, trong lòng còn hơi mong chờ.
Ngày mai có nên đến quán rượu để nghe câu chuyện mà máy người kể chuyện đã bịa ra không đây?
Nhưng là một nữ chưởng quầy có trách nhiệm, Lạc Lan nhanh chóng đè nén tạp niệm trong lòng, nói: “Nếu mọi người thật sự thích Kim tiên sinh, nhớ trở về nói với các ông chủ một tiếng, ba ngày sau hãy nhớ tới ủng hộ!”
“Lạc Lan tiểu thư yên tâm đi, ta nhất định sẽ nói với lão gia”.
“Lão gia nhà ta thích nhất binh khí, đến lúc đó nhất định ông ta sẽ đến mua”.
Đám nha hoàn nhao nhao lên tiếng cam đoan.
Trên thực tế, ông chủ của bọn họ cử bọn họ đến đây quan sát là muốn xem có phải thương hội Kim Xuyên liệu có xuất bảo bối nữa hay không.
Trảm Tinh Đao là một bảo bối tốt như vậy, trở về đương nhiên phải bẩm báo.
Còn về phần ông chủ có mua hay không thì không phải là vấn đề của bọn họ.
Dù sao cũng không phải là bọn họ tiêu tiền.
Hai công tử kia rời đi với vẻ mặt tiếc nuối, trở về gom góp tiền.
Buổi tối hôm đó, khi đám nha hoàn về phủ, tin tức về Trảm Tinh Đao cũng theo đó lan truyền đi.
Đêm này, không biết có bao nhiêu công tử nảy sinh sự tò mò với thanh Hắc Đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410967/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.