Chương trước
Chương sau
Lạc Lan nói: "Hàn đại ca, huynh thấy thế nào?"

"Tiên sinh từng nói những việc liên quan đến mua bán đều do muội định đoạt, nghe theo muội hết”, Hàn Phong trả lời.

"Vậy tạm thời giữ lại đi”, Lạc Lan gật đầu, đưa ra quyết định: "Vậy chúng ta bán Hắc Đao trước đã, mỗi ngày bán ra ba thanh đao, chắc cũng có thể cầm cự đến khi xà phòng thơm được đưa tới”.

“Được”, Hàn Phong gật đầu đồng ý.





Đường Phi lại xen vào nói: "Lạc Lan cô nương, Hắc Đao lần này có chút khác biệt so với trước đây”.

“Khác biệt ư?”, Lạc Lan tò mò hỏi: “Có gì khác?”





"Cô cứ xem đi rồi sẽ biết”.



Đường Phi chào Hàn Phong, rồi chuyển một chiếc rương gỗ dài hơn một mét từ trên xe ngựa chuyên chở hàng.

Hắn mở rương gỗ ra, bên trong xếp một hàng dài những hộp gỗ.

Hộp gỗ khắc hình dã thú như hổ, trông vô cùng thô kệch, cộng với vật liệu gỗ màu đen hình như đã bị chiến hỏa làm hoen ố, một luồng khí tức hung hãn xông thẳng tới.

Hai mắt Lạc Lan đột nhiên sáng lên.

Hắc Đao trước đây bán cho Cửu công chúa cũng không khác biệt nhiều với Hắc Đao đưa cho cựu binh. Quy trình chế tạo rất đơn giản, sau khi làm ra lưỡi đao sẽ được gắn với cán đao bằng gỗ như những thanh đao thái rau bình thường, rồi được bỏ vào trong vỏ đao là xong.

Ngoài việc sắc bén và cứng rắn thì không có điểm sáng nào về hình dạng.

Điều này cũng có liên quan đến sở thích cá nhân của Kim Phi, đời trước y đã quen sống cuộc sống vất vả, mua đồ chủ yếu vì tính thực dụng, ít khi chú ý đến bao bì.

Khắc thơ lên hộp xà phòng hoàn toàn là vì nghe nói tính cách của Trần Cát nên mới cố ý làm vậy mà thôi.

Nhưng sau khi nghe nói rằng những chiếc hộp đó rất được ưa chuộng ở kinh thành, Kim Phi ngay lập tức nhận ra tầm quan trọng của bao bì.

Ngoài việc yêu cầu Mãn Thương dẫn theo các nữ học trò của mình sửa chữa cải tạo lại Hắc Đao ngay lập tức, y thậm chí còn phái người đến Quảng Nguyên ngay trong đêm, thuê những người thợ mộc giỏi nhất trong quận với giá cao để tăng ca làm ra những chiếc hộp gỗ và vỏ đao.

Lạc Lan lớn lên ở Thục Địa, vừa nhìn đã nhận ra, hộp gỗ làm bằng gỗ Trinh Nam - loại gỗ chỉ có ở vùng núi phía Tây Nam, chỉ là nó đã bị carbon hóa nên biến thành màu đen mà thôi.

Bằng cách này, không chỉ có thể ngăn chặn côn trùng, mối mọt ăn mòn, biến dạng, v.v..., mà còn phù hợp với Hắc Đao.

Chỉ với chiếc hộp này, Lạc Lan có tự tin tăng thêm một trăm lượng cho giá của Hắc Đao.

Cô ấy đưa tay lấy từ trong chiếc rương gỗ ra một hộp gỗ, rồi cẩn thận mở ra.

Một thanh Hắc Đao lặng lẽ nằm trên tấm ván cố định của chiếc hộp gỗ.

Quả nhiên, đúng như cô dự đoán, Hắc Đao đã hoàn toàn khác trước.

Trước hết, vỏ đao đã được thay thế bằng gỗ Trinh Nam đã được carbon hóa giống như hộp gỗ, mang phong cách cổ xưa mà trang trọng.

Tiếp đó là cán đao được thay thế bằng một loại gỗ màu đỏ nâu, Lạc Lan không nhận ra đó là loại gỗ gì, nhưng cô ấy cảm thấy nó rất đẹp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.