Trên sườn núi, Trịnh Phương đang trốn trong bóng tối nhìn Từ đương gia dẫn thổ phỉ vào trong Trường Xá Câu không khỏi nắm chặt nắm đấm.
Cũng may, kế hoạch mặc dù xuất hiện chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng thổ phỉ vẫn cắn câu.
Trong lúc Trịnh Phương đang mừng thầm, đột nhiên phát hiện thổ phỉ đỉnh Song Đà phía sau thổ phỉ núi Hổ Đầu lại tiến vào một con đường nhỏ ở ngã ba.
“Hỏng rồi!”
Trịnh Phương lẩm bẩm một tiếng, khẽ cau mày.
“Đội trưởng, thổ phỉ núi Hổ Đầu tiến vào Trường Xá Câu rồi, chúng ta ra tay không?”
Phó thủ đứng bên cạnh Trịnh Phương, xin chỉ thị: “Muộn nữa e là không kịp mất!”
Con đường nhỏ ở ngã ba cũng có thể dẫn tới làng Tây Hà, chỉ là xa hơn một chút.
Quan trọng nhất là dọc theo con đường này không có địa điểm thích hợp để bố trí mai phục, một khi thổ phỉ đỉnh Song Đà vượt qua sườn núi này thì có thể thẳng tiến tới làng Tây Hà.
Đến lúc đó muốn ngăn cũng không ngăn được!
Thổ phỉ đấm vào cây đại thụ bên cạnh, không cam tâm nói: “Ra tay đi, bắn hai mũi tên lớn”.
Trước khi hành động, Trịnh Phương và Kim Phi đã lên vài phương án để đối phó với các tình huống có thể xảy ra.
Bắn hai mũi tên có nghĩ là thực hiện phương án thứ hai.
Khi mũi tên bay lên trời, những viên đá lập tức bay ra từ những ngọn đồi ở hai bên Trường Xà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410902/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.