*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khánh Mộ Lam cười khẩy, nháy mắt ra hiệu cho A Mai.
A Mai hiểu ý, lật tay ném vài phi tiêu ra.
Giây tiếp theo, hai ông lớn từng làm mưa làm gió nhiều năm ở Kim Xuyên lần lượt ngã xuống đất, ôm mông phát ra tiếng hét thảm như heo bị chọc tiết.
Kim Phi và Khánh Mộ Lam thậm chí không thèm nhìn bọn họ, tốc độ ngựa không giảm chút nào, chạy lướt qua hai người họ.
Ngay cả Thiết Chùy cũng chỉ liếc nhìn bọn họ một cái, rồi ra hiệu về phía sau, sau đó tăng tốc đuổi theo Kim Phi.
Những nhân viên hộ tống cũng nhanh chóng chạy theo Thiết Chùy, chỉ có hai kỵ binh chạy cuối dừng lại, trói hai lão già kia lại.
Mặc dù Đại đội trưởng nhanh chóng nhường đường, nhưng vẫn làm chậm trễ thời gian, lúc này Triệu huyện úy đã cưỡi ngựa đi xa bốn dặm.
Ngựa Triệu huyện úy cưỡi không phải là ngựa chiến thảo nguyên, mà là một loại ngựa chiến đến từ nước Thục, bất kể là vóc dáng, sức chịu đựng và tốc độ cũng yếu hơn ngựa chiến thảo nguyên nhiều.
Nhưng Triệu huyện úy liều mạng quất vào mông ngựa, con ngựa chiến bộc phát ra tốc độ có thể so được với chiến mã thảo nguyên.
Chỉ là trên lưng ngựa bị rạch ra từng vết máu, miệng ngựa cũng bắt đầu xuất hiện bọt mép, rõ ràng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410887/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.