*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đương nhiên rồi, chính là cái này!”
Lão Hắc lấy một ống trúc ra, đắc ý khoe mẽ.
Đây là khi rút lui, anh ấy lấy ra từ trong chiếc hòm.
“Đưa ta xem nào!”
Thiết Chùy nói xong liền vươn tay ra lấy, kết quả bị Kim Phi giành trước một bước.
“Cái này quay về rồi nghiên cứu sau, Thiết Chùy ngươi đến rất đúng lúc, ta có chuyện muốn giao cho ngươi làm”.
“Tiên sinh, ngài nói đi, chuyện gì?”
Lão Hắc lập tức đứng thẳng lên.
“Ngươi lập tức dẫn người tới huyện phủ Kim Xuyên, canh chừng tất cả các cổng thành, nếu như có người nửa đêm vào thành thì trực tiếp bắt lại cho ta!”
"Tiên sinh, có mấy thương nhân, thợ săn, để kịp phiên chợ buổi sáng, nửa đêm sẽ chạy đến cổng phủ huyện chờ đợi... "
Thiết Chùy gãi đầu hỏi: "Ta đâu không thể bắt hết những người này đúng chứ? Xin tiên sinh giải thích rõ hơn".
Kể từ khi bị gia nô của hổ cái đánh vào chân ở quận thành, hắn đã điều trị vết thương ở làng Tây Hà, có chút không rõ về tình hình hiện tại.
Cũng không hiểu tại sao Kim Phi lại yêu cầu hắn bắt người, và bắt loại người nào.
"À ừ nhỉ, ta không nói rõ ràng".
Thiết Chùy là đội trưởng thân vệ của y, Trương Lương cũng không phải là người ngoài, vì vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410864/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.