“Rõ!”
Thiết Chùy đáp một tiếng, xoay người chạy về phía phương trận của các cựu binh và nữ binh lính.
Lúc này ngoại trừ những người bắt buộc phải canh giữ ở vị trí cố định, những cựu binh và binh lính nữ khác đều đã tới.
Nhưng cộng lại mới chỉ có 43 người mà thôi.
Thiết Chùy cũng lười chọn, trực tiếp bỏ ba nữ binh lính ở bên cạnh ra, dẫn theo những người còn lại chạy về phía chuồng ngựa.
“Lưu Thiết”.
Trưởng làng lại hét một tiếng, Lưu Thiết lập tức đi tới.
“Con tập hợp đội hộ vệ và đội đánh hổ, đi tìm Mãn Thương nhận mười cái cung hạng nặng, ba cái máy bắn đá dùng xe kéo, lập tức xuất phát!”
“Đội hộ vệ, đội đánh hổ, tất cả đi tới nhà kho cùng ta, chuẩn bị sẵn sàng!"
Lưu Thiết hét lên một tiếng, một đám đàn ông lập tức đứng ra.
Về cơ bản là tất cả những người đàn ông ở làng Tây Hà.
Sau khi những người này rời đi, trên sân chỉ còn lại một đám phụ nữ, mấy nữ binh lính và mấy thành viên bị thương như Đại Tráng, Hầu Tử.
“Lưu Ngọc!”
Trưởng làng gọi con gái của mình lên.
“Con có mặt!”
Lưu Ngọc phấn khích tiến lên trước, ngẩng đầu nhìn lên.
“Con lập tức tập tập hợp phụ nữ trong làng lại, sơ tán tất cả mọi người tới nhà ăn của xưởng dệt, đợi đến trước khi Kim Phi quay về, mọi người cứ ở yên đó!”
Hơn một nửa số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410857/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.