Bọn thổ phỉ đều đỏ mắt với sự kích thích của hai trăm lượng bạc.
Hoàn toàn không quan tâm đến các binh lính nữ nữa, lao đến bên trái chỗ Kim Phi.
Áp lực của A Lan và A Cúc bỗng chốc tăng lên gấp mấy lần, tiết tấu phòng thủ cũng loạn nhịp.
Chống đỡ không đến một phút, chân A Cúc đã bị đâm một dao.
Kim Phi vội kéo cô ấy về, thợ săn không đợi Kim Phi bước đến đã giành tiến đến trước một bước bổ sung vào vị trí của A Cúc.
Nhưng năm đó ông ta chỉ là một thủy binh, lại chưa từng được huấn luyện có hệ thống của làng Tây Hà, hoàn toàn không biết cách phối hợp với A Cúc bên cạnh, chỉ biết sử dụng một cái rìu rồi chém loạn xạ.
Nhưng cũng may khí thế của ông ta rất hung hãn, tiếng gào cũng lớn nên bọn thổ phỉ bị giữ chân lại.
“Các huynh đệ, không thể nghỉ ngơi, phải mau chóng đưa tiên sinh đi”.
Lão Hắc hít sâu một hơi, bò dậy từ dưới đất dẫn ba cựu binh vẫn còn có thể tác chiến còn lại lao lên.
“Tiên sinh, ngươi đứng đây lại gây sự chú ý, mau lùi về đi”.
Lão Hắc chạy đến cạnh Kim Phi kéo y về phía sau.
Kim Phi cũng nhận ra điều này nên không khách sáo với Lão Hắc, vội vàng rút về phía sau, đỡ binh sĩ bị thương dưới đất rút khỏi đỉnh núi.
Một cựu binh khác vượt qua người thợ săn, thế chỗ của y.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410838/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.