“Chuyện này liên quan đến tính mạng của người nhà tất cả chúng ta, bảo người của ngươi cẩn thận một chút”.
Triệu huyện úy nhắc nhở.
“Đại nhân yên tâm, thần tìm thêm vài người, bảo đảm sẽ không để lộ chút dấu vết nào”.
Phùng tiên sinh tự tin nói.
Lúc này Kim Phi không hề biết rằng căn phòng bên cạnh đang âm thầm lên kế hoạch hại mình, đang mải mê cùng Khánh Mộ Lam bàn luận binh pháp.
Vì các hộ vệ lần lượt ăn cơm, mãi đến ba giờ chiều Kim Phi mới rời khỏi tửu lâu Ngụy gia.
“Tiên sinh, chưởng quầy nói rằng tiền ăn của chúng ta Triệu huyện úy đã trả rồi”.
Lúc này tiểu đội trưởng phụ trách đội hộ vệ nói.
“Thanh toán rồi thì thôi, chúng ta về đi”.
Kim Phi tùy ý nói.
“Tiên sinh, bây giờ đã sắp ba giờ rồi, xe ngựa không chạy nhanh được, đợi chúng ta quay về làng Tây Hà, e rằng trời cũng sắp tối rồi”.
Lão Hắc nhắc nhở: “Bởi vì đội trấn áp thổ phỉ, gần đây rất nhiều nhóm thổ phỉ đều đem lòng bất mãn với chúng ta, chi bằng ngày mai quay về đi?”
“Huyện phủ cũng không phải nơi an toàn tuyệt đối, cứ quay về đi”.
Kim Phi bất lực nói.
Huyện úy hận không thể lập tức giết chết y, ở lại địa bàn của ông ta một đêm còn nguy hiểm hơn việc lên đường quay về.
Dù sao gần đây đội trấn áp thổ phỉ vẫn đang không ngừng hành động, rất nhiều nhóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410822/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.