Nếu như đã không chạy được thì không chạy nữa, đánh thôi!
Đáng tiếc hắn của thời kỳ mạnh nhất còn chẳng phải đối thủ của hộ vệ, huống hồ gì bây giờ còn mất một bên cánh tay?
Chỉ mới qua vài chiêu, hắn đã vì né tránh không kịp mà bị hộ vệ đá bay ra thêm lần nữa.
Con dao đen cũng không biết đã bay đi đâu mất rồi.
Lần này Hầu Tử không kịp giơ cánh tay lên, bị đá trúng ngực, gắng gượng một hồi vẫn không bò dậy nổi.
Ở một bên khác, tiểu đội trưởng phủ binh phát hiện trong số bốn người bị hộ vệ giết lại có cả em trai ruột của mình thì mắt lập tức đỏ ngầu, dẫn phủ binh dưới trướng công kích mạnh mẽ về phía Văn Viên công tử.
Người hầu bình thường đi theo Văn Viên công tử diễu võ giương oai còn được, tới lúc thật sự phải dùng đao kiếm đánh nhau thì căn bản không phải là đối phủ của phủ binh đã quen với việc chém giết.
Hộ vệ nghe thấy tiếng hô giết thì chỉ đành từ bỏ việc chém cho Hầu Tử thêm một nhát, quay người trở lại bảo vệ Văn Viên công tử.
Ban nãy giết người chỉ là vì khiếp sợ, thế nhưng bây giờ hắn đã hoàn toàn có ý định chém giết.
Nhìn thấy đám người hầu sắp không chống đỡ nổi nữa, hộ vệ cuối cùng cũng quay trở lại.
Con dao chiến đấu trong tay nhắm thẳng về phía tiểu đội trưởng.
Tiểu đội trưởng vô thức tránh sang một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410788/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.