*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn thấy cha mẹ, Chu Đắc Ngộ khóc như một đứa trẻ.
Vừa khóc vừa kích động nói gì đó.
Đáng tiếc răng đã bị rụng quá nhiều, nói năng ngọng nghịu, cha mẹ cũng không hiểu được.
"Ngộ Nhi, đừng nói nữa, ta hiểu ý của con mà".
Chu Lý Thị lau nước mắt: "Đừng lo, ta nhất định sẽ báo thù cho con, Đường Tiểu Bắc, con chó cái, ta sẽ khiến ả phải chịu gấp trăm lần thứ con đã chịu".
Chu Trường Lâm mở miệng muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng không nói, thở dài rời đi.
"Vũ Nhi, con có thể yên tâm đi chữa thương, những chuyện khác mẫu thân sẽ lo".
Chu Lý Thị vỗ nhẹ vào bàn tay trái còn nguyên vẹn của Chu Đắc Ngộ như đang dỗ dành một đứa trẻ.
Chu Lý Thị không rời đi cho đến khi Chu Đắc Ngộ ngủ thiếp đi.
Lúc này, Chu Trường Lâm cũng hỏi Văn Viên công tử để tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Văn Viên công tử không có cảm tình với Chu Đắc Ngộ, nhưng lại ngưỡng mộ Đường Tiểu Bắc, vì vậy câu chuyện được kể lại rất khách quan.
"Haizzz, tên tiểu tử phản nghịch này chọc giận Đường Tiểu Bắc làm gì cơ chứ?"
Chu Trường Lâm bất đắc dĩ thở dài.
Tuy rằng cũng cảm thấy đau lòng cho Chu Đắc Ngộ, nhưng ông ta hiểu Chu Đắc Ngộ không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410771/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.