*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai chân kẹp chặt lưng ngựa, chiến mã hí lên một tiếng, sau đó lao đi.
“Lần này xảy ra chuyện lớn rồi!”
Chu công tử nhìn Kim Phi đang phi nước đại, sắc mặt không khỏi trắng bệch.
Anh ta vốn tưởng rằng Kim Phi sẽ đi báo quan, ai ngờ rằng Kim Phi lại một phát gọi nhiều người đi như vậy.
Nghĩ đến vẻ mặt dữ tợn của các cựu binh, lại nhìn các binh lính nữ mặc áo giáp phía sau, tuyệt đối không phải là gia nô bình thường.
Chu công tử đột nhiên cảm thấy Kim Phi trở nên vô cùng thần bí.
Xưởng luyện chế cách nhà trọ không xa, cưỡi ngựa chỉ cần mấy phút đã tới ngã tư, chỉ cần rẽ phải là tới cửa xưởng luyện chế.
“Mộ Lam, mọi người ở đây đợi ta chút, khi nào ta gọi thì mọi người hãy qua”.
Kim Phi dừng ngựa lại.
“Sao thế?”, Khánh Mộ Lam bực bội hỏi.
“Nhiều người như vậy cùng qua đó, dọa cho Mẫu Lão Hổ sợ chạy mất thì sao?”, Kim Phi lạnh lùng nói.
“Tiên sinh lại định đào hố chôn người ta đúng không!”
A Mai lập tức hiểu ra, gật đầu nói: “Để đề phòng thì ta sẽ để A Mai đi cùng ngài”.
Kim Phi nghĩ một chút rồi gật đầu.
Kỹ năng của A Mai Kim Phi đã có dịp thấy rồi, Thiết Chùy dẫn theo năm sáu người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410734/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.