*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Các binh lính nam cảm thấy đàn ông lại ra tay đánh phụ nữ thì không hay, mà các binh lính nữ vốn dĩ đã gấp đôi các binh lính nam, thấy bọn họ đứng im không động đậy cũng không tiện ra tay.
“Còn đứng ngây ra đấy làm gì? Ra tay đi!”
Khánh Mộ Lam nhìn thấy cảnh này liến tức giận, cầm một chiếc đao chiến không lưỡi lên, đi tới trước hàng binh lính nữ: “Lên cho ta!”
Nói xong liền cầm trường đao lao về phía trận địa của các binh lính nam.
Lão đại ra tay rồi, các binh lính nữ không còn cách nào khác, chỉ đành lao đi theo Khánh Mộ Lam.
A Mai cũng muốn đi nhưng lại bị Kim Phi ngăn lại.
“Vốn dĩ số lượng binh lính nữ đã chiếm ưu thế rồi, cô đừng đi nữa”.
A Mai là cao thủ được huấn luyện từ nhỏ, một mình chiến đấu cũng có thể khiến cho ba cựu binh không thể tiếp cận được.
Tuyển thủ như vậy nếu như đặt vào trong thế trận hoàn toàn có thể phá hủy cục diện cân bằng của hai bên.
“Nhưng nhỡ tiểu thư bị thương thì sao?”
A Mai khẽ cau mày.
“Bị thương rồi thì tìm lang trung chữa cho, hơn nữa cô ấy còn mặc bộ áo giáp tốt như vậy, làm sao có thể dễ dàng bị thương được”.
Kim Phi nói: “Cô hiểu tiểu thư nhà cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410684/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.