Kim Phi không mong các cô gái có thể trở thành quân y tiêu chuẩn trong một hai ngày, chỉ cần không sợ thi thể, không sợ vết thương máu thịt lẫn lộn nữa là thu hoạch tốt nhất của hôm nay rồi.
Đến khi các binh lính nữ huấn luyện về, tất cả vết thương trên thi thể thổ phỉ đã được các cô gái khâu lại hết.
“Thiết Tử, thi thể dùng xong rồi, cậu vất vả rồi, kéo ra ngoài đem chôn đi”.
Kim Phi hơi tiếc nuối nói.
Thật ra y rất muốn giữ lại mấy thi thể này để sau này các cô gái nghiên cứu.
Tiếc là lúc này thi thể đã có mùi, không thể giữ lại.
Với kiến thức y học và điều kiện có sẵn của Kim Phi, hoàn toàn không biết nên giữ lại thế nào, chỉ có thể chôn cất.
“Tiên sinh, ngày mai chúng ta khảo sát cái gì?”
Chu Cẩm hơi do dự hỏi.
Hai ngày nay khảo sát là dày vò với các cô gái khác, nhưng với Chu Cẩm thì là sự hưởng thụ.
Từ nhỏ cô ấy đã muốn học khám nghiệm tử thi, tiếc là cha cô ấy nói tay nghề truyền thống trong nhà, truyền cho nam không truyền cho nữ, cùng lắm để cô ấy ngồi bên cạnh huynh mình xem và nghe một chút là được, không cho phép cô ấy đụng vào thi thể.
Cuối cùng giờ cũng có cơ hội tự tay làm, cô ấy chỉ ước gì ngày nào cũng khảo sát.
“Khảo sát của ta có hai mục”, Kim Phi cười nói: “Chúc mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410671/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.