"Được rồi, đừng làm ồn nữa, Nhuận Nương, đưa cho †a ít mỡ lợn nào".
] Kim Phi cười kéo Quan Hạ Nhị, nói. "Phi ca cần mỡ lợn làm gì?"
Nhuận Nương hiếu kỳ hỏi.
Kim Phi thường ngày không nấu cơm.
Có điều cô ấy vẫn đỏ mặt chạy đi lấy hũ mỡ ở bên: "Huynh cần bao nhiêu?”
"Đưa hết cho ta đi".
Kim Phi không giải thích mà nói: "Cả dầu hạt cải nữa, đưa cho ta một hũ".
"Đây ạ". Nhuận Nương ngoan ngoãn đưa hũ dầu qua.
Kim Phi ôm lấy hũ dầu rời đi, Quan Hạ Nhi cũng đi theo.
Không chỉ Nhuận Nương, Quan Hạ Nhi cũng hiếu kỳ không biết Kim Phi định làm gì?
Đến nơi không có ai, Quan Hạ Nhi kéo Kim Phi lại hỏi: "Đương gia, chàng cần hũ dầu làm gì?"
"Làm xà phòng".
Kim Phi cười nói.
Đến thời đại này không lâu, Kim Phi phát hiện ra người Đại Khang dùng bồ kết để giặt quần áo gội đầu.
Giặt quần áo còn đỡ, dùng để giặt khá sạch, nhưng gội đầu thì không ổn, năng lực loại bỏ dầu của xà phòng
có hạn, gội xong cứ bết bết, mùi cũng khó ngửi.
Nhà giàu còn đỡ, có thể dùng nước vo gạo gội đầu, ít nhiều khử được mùi lạ.
Nhưng dân thường sao mua được gạo?
Vậy nên sau khi thành thân, Kim Phi dành thời gian làm hai bánh xà phòng cho Quan Hạ Nhi dùng.
Một bánh dùng để tắm gội, một bánh dùng để giặt đồ.
"Xà phòng làm từ mỡ heo sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410595/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.