Truyện phải kể từ một tháng trước, Linh Đàm nghe nói gần đây có một bộ tiểu thuyết rất nổi trên mạng, nghe nói còn được tặng quà hiện vật nữa.
Bởi có một nữ phụ cũng tên Linh Đàm nên ta quyết định vào đọc thử. Kết quả hệ thống bắt đăng nhập địa chỉ, nơi ở. Còn bắt chụp lại căn cước để xác nhận danh tính.
Ta thấy nhiều thủ tục quá nên định từ bỏ, nhưng đồng nghiệp xung quanh ngày càng bàn tán nhiều. Vậy nên ta quyết định bằng mọi giá phải vào đọc.
Ta thấy kịch bản cũng khá thú vị liền đánh giá năm sao cho tác phẩm, kết quả hôm sau ta nhận được quà chuyển phát nhanh từ vị tác giả kia.
Là một cái lắc tay trông khá đẹp, ta liền đeo nó. Thật không ngờ chiếc lắc tay đó là khởi nguồn của câu chuyện, khiến ta bị giam cầm trong cuốn tiểu thuyết cả tháng.
Sau khi ta tự sát trong tiểu thuyết, cũng về được hiện thực. Nhưng lại bị ảnh hưởng đến sức khoẻ, phải ở phòng hồi sức cả tháng trời.
.....
Phòng số 102
"Cốc cốc cốc"
Linh Đàm đang ngồi tựa lưng vào giường, chăm chỉ ôm cái laptop làm việc.
- Vào đi.
Là vị nữ tác giả kia đến, cô ta cầm một bó hoa hồng đến thăm.
- Linh Đàm, tôi đến thăm cô đây. Cô thấy thế nào rồi, đã khoẻ hơn chưa ?
Tác giả kia vừa tươi cười vừa đi vào trong, đóng cửa lại. Ta bỏ kính ra, dụi dụi mắt:
- Nhờ phúc của cô, tôi khoẻ hơn nhiều rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/3311296/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.