Ta mệt mỏi đằng vân trở về Tiên Dược Các, đang định đi ngủ thì Linh Vân không thèm gõ cửa đã xông vào :
- Tỷ tỷ, Đường Tịch thượng thần mất tích rồi.
Ta xoa xoa mi tâm cười khổ.
- Linh Vân, chuyện của thượng thần làm gì đến lượt tiểu tiên như chúng ta bàn tán !
- Ta là tiểu tiên, nhưng tỷ là thượng tiên mà.
- Yên tâm, ngài ấy là chiến thần không chết được đâu chỉ bị tà khí nhập thể thôi.
- Tà khí nhập thể rất có khả năng bị ma hoá, thế mà tỷ còn an nhiên nói như vậy
"tất nhiên là ta an nhiên rồi, hắn là nam chính không chết được"
- Muội đó, sắp phi thăng làm thượng tiên rồi nên chăm chỉ tu luyện đi. Nếu không thiên kiếp tới ta cũng không giúp được muội đâu
- Muội biết rồi. Nhưng muội vẫn lo cho ngài ấy
- Thiên đình cấm tình ái, muội có tình cũng đừng lộ liễu quá. Được rồi tỷ vừa đi chữa thương cho Đường Tịch xong muốn nhập mộng điều dưỡng linh thể một chút, muội trông coi Tiên Dược Các đi
Dứt lời ta phất nhẹ tay, lam quang hiện lên đẩy Linh Vân ra ngoài, cửa phòng đóng lại.
Linh Vân cảm thấy vị tỷ tỷ này thay đổi rồi, mà khác ở chỗ nào nàng cũng không rõ nữa !
******
Ta nhập định, khi mở mắt ra đi dạo trong mộng cảnh liền bắt gặp một con rồng trắng đang bị giam giữ trong hồ sen. Cả người nó đầy máu tươi hơi thở yếu ớt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/2869990/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.