Xem tiết trời cũng không tạnh mưa ngay được, công tử với cô nương không chê, có thể vào trong nhà ta chú mưa tạm thay y phục khô, không rất dễ cảm lạnh.
Bị dính mấy hạt mưa vốn chẳng hề hấn gì với ta, thần tiên làm gì bị cảm bao giờ. Ta đang định mở miệng từ chối thì Đường Tịch đã mở miệng trước cướp lời:
- Cũng được, đi cả ngày ta cũng mệt rồi.
Dứt lời hắn theo lão bá vào thẳng nhà, ta đứng ngoài cửa chỉ biết nhìn theo khó hiểu.
"Hắn đây là lưu luyến phàm trần rồi sao ? Cái gì mà đi cả ngày cũng mệt rồi ! Thần tiên đi nhiều có thể mệt sao ?"
Ta lắc đầu đi vào theo, căn nhà được trang trí khá đơn sơ, bày biện rất nhiều đồ ngọc tinh xảo và một số bộ y phục, vải lụa thượng hạng.
Một người phụ nữ tuổi trung niên bước tới, dắt ta đi chọn y phục để thay. Tất nhiên thay đồ xong vẫn tốn ngân lượng rồi. Trong lúc chọn y phục, lão phu nhân kia kể:
- Lão thân thấy y phục của cô nương và công tử kia đều là chất vải thượng hạng, xem ra lai lịch của hai người cũng không tầm thường. Có phải công tử kia bỏ nhà ra đi vì cô nương không ?
- Lão phu nhân vì sao lại nói vậy, ngài ấy chắc gì đã để tâm tới ta. Hơn nữa.... đúng thật là chúng ta bỏ nhà đi dạo, ngày mai liền quay về.
Từ thiên giới xuống nhân gian, cũng giống bỏ nhà đi đi.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/2869965/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.