🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta nhìn Đường Tịch một cái, hạ bát xuống đáp:



- Ta tên Linh Vân, còn ngài ấy tên Đường Tịch, chúng ta là người tu tiên, mỗi ngày đi một nơi.



Lão bá nhìn ra ngoài trời đáp:



- Hoá ra hai vị đúng thật là nhân sĩ tu tiên. Ngoài trời cũng đã tạnh mưa, chỗ ta vẫn còn một phòng trống hai vị có muốn qua đêm tại nhà lão phu không?



Ta lắc đầu:



- Chúng ta đã thuê sẵn thuyền chờ ở bến, sẽ đi ngay trong đêm. Đa tạ lão bá và lão phu nhân đã chiếu cố



Lão bá và lão phu nhân đều đáp:



- Nên làm, nên làm.



Ăn xong bữa cơm, ta cầm hai chiếc dù cáo từ lão phu nhân và lão bá họ Tần, tay dắt Đường Tịch rời đi.



Hôm nay nhân gian khá đông vui, người người đều cầm trên tay chiếc hoa đăng và đèn lồng. Ta hỏi một người đi đường:



- Cô nương, cho ta hỏi hôm nay là ngày gì mà lại náo nhiệt như vậy.



- Cô nương chắc từ xa tới nên không rõ, hôm nay là thất tịch, ngày ngưu lang chức nữ gặp lại nhau nên trời mới đổ mưa to vì thương xót bọn họ. Truyền thuyết nói nếu viết tâm nguyện của mình lên đèn lồng, hoặc hoa đăng thần tiên nhìn thấy sẽ tác thành.



- à, đa tạ.



Khi tới thuyền, ta đỡ Đường Tịch lên thuyền trước rồi dặn hắn:







- Ngài ở đây chờ ta một lát, ta sẽ quay lại ngay.



- Ừm. Cẩn thận.



...****************...



Một lúc sau, thuyền đã rời

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/2869961/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xuyên Không Rồi, Ta Làm Nữ Phụ!
Chương 17: Thả đèn nguyện ước
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.