Phong Đăng nghe Hoa Nguyệt kể lại từ đầu tới cuối, vậy mà Linh Đàm lại coi hắn như đệ đệ ?
.....
Linh Đàm đợi mãi vẫn không thấy vũ công ca múa trở lại, vừa mở mắt ra xem rốt cuộc là có chuyện gì thì thấy Phong Đăng gần ngay trước mặt. Linh Đàm giật mình đang định ngồi dậy thì Phong Đăng chèn ép nàng tựa vào sát ghế, khoảng cách gần như vậy nàng không thể ngồi dậy.
Phong Đăng áp sát mặt nàng nói ra hai chữ:
- Đệ đệ !
Linh Đàm giật thót đang trong cơn say hồi tỉnh:
- Ôi mẹ ơi, giật cả mình. Tiểu Bạch, ngươi làm cái gì vậy !
Sao hắn lại tức giận với nàng cơ chứ, không lẽ là nàng ở nơi không nên ở, hay ngồi chỗ không nên ngồi ?
- Nàng nói đi, ta có chỗ nào giống tiểu hài tử mà nàng coi ta như đệ đệ ?
Linh Đàm suy nghĩ một lúc
"Này là Hoa Nguyệt tỏ tình thành công chưa ? Sao hắn lại đến chất vấn nàng vấn đề lớn nhỏ"
Linh Đàm ho khan một tiếng:
- Khụ.... Tiểu Bạch đã lớn rồi, không phải tiểu hài tử nữa. Chính là....cũng nên thành gia lập thất đi.
Phong Đăng thái độ hoà hoãn hơn một chút:
- Ta trưởng thành rồi, nàng có thích ta không ?
Từ thích mà Phong Đăng nói, Linh Đàm chỉ coi như là yêu thích bình thường. Linh Đàm xoa đầu Phong Đăng cười nói:
- Thích, từ trước đến nay đều thích.
Nàng yêu thích Phong Đăng trong tiểu thuyết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/2869870/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.