Hoa Thần chỉ vào đoá hoa trong tay Linh Đàm nói:
- Sau khi ra khỏi đây, ngươi giúp ta đưa nguyên thần của Thương Khuynh và Nhã Yên vật quy nguyên chủ được không ? .
Dù Hoa Thần không nói Linh Đàm cũng giúp Thương Khuynh trở lại làm thượng thần một lần nữa. Linh Đàm gật đầu:
- Được, ta nhất định sẽ đưa nguyên thần về với thân thể hai người họ.
Hoa Thần nhận được đáp án mỉm cười tan biến vào hư vô.
Dưới lòng vong xuyên như có một cánh tay thần bí, nắm lấy chân nàng lôi xuống dưới.
Nàng bị nước vong xuyên nhấn chìm, nàng dãy dụa phản kháng nhưng vô hiệu. Linh Đàm không thể thi pháp, bị nước vong xuyên làm cho ngộp thở, nàng liền ngất đi. Đúng lúc này bỉ ngạn hoa toả ra ánh sáng mờ nhạt.
Linh Đàm dường như đã mơ thấy một giấc mơ, nàng đi đến nơi diễn ra nghi lễ phi thăng.
Nhìn thấy bản thân bị Lục Ngạc hãm hại, nhìn thấy Đường Tịch giữ tay Linh Vân lại không cho đến gần nàng. Nhìn thấy sau khi nàng rơi xuống luân hồi chi cảnh, Linh Vân đã cho Đường Tịch một cái bạt tay.
Nhìn thấy mười năm nàng tiêu dao tự tại ở nhân gian, Đường Tịch khổ sở đi tìm kiếm nàng khắp nơi. Ngày ngày lấy rượu làm bạn, xem lưu ly châu chiếu lại khoảnh khắc vui vẻ giữa hai người, không màng thế sự.
Linh Vân khuyên can nhưng không được. Đường Tịch còn tự đòi lại cây trâm ngọc linh hương và miếng ngọc bội kia.
Trâm ngọc khi xưa đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/2869840/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.