Linh Đàm bất giác muốn đưa tay lên nhưng bị chú truyền âm của Linh Vân cảnh tỉnh:
"Linh Đàm, đừng làm loạn nữa!"
Ta phất nhẹ tay áo, tấm rèm đỏ hai bên buông xuống, ngăn cách giữa ta và Đường Tịch. Ta không kìm nổi nữa, nước mắt cứ thế lăn dài trên má.
- Không có ai ép ta. Đường Tịch, ngài nghĩ nhiều rồi, là ta tự nguyện.
Đường Tịch buông tay xuống, hình bóng Linh Đàm ngồi trong kiệu mờ dần do nước mắt làm nhoà đi.
Cũng có thể do hắn nghĩ nhiều thật. Tấm chân tình của Phong Đăng đối với Linh Đàm hắn biết rất rõ. Hắn hiện tại như một kẻ dư thừa.
- Được. Để ta đưa nàng đến đại điện !
Đường Tịch đây là muốn đích thân đưa nàng đến đại điện !
Đường Tịch vừa quay lưng lại, Linh Đàm liền mở rèm che vừa đứng dậy thì bị Linh Vân thi pháp đưa nàng trở lại ngồi trên kiệu. Trước khi rèm che phủ xuống, Linh Vân nhìn Linh Đàm khẽ lắc đầu.
Tám phượng hoàng khiêng kiệu, Linh Vân đằng vân theo kiệu hoa ở bên trái, Hoa Nguyệt ở bên phải. Chính giữa là Đường Tịch dẫn đầu. Xung quanh vài tiên thị vừa bay theo vừa rải hoa xuốt chặng đường. Khung cảnh tuyệt mỹ nhưng trong lòng mỗi người đều không hề vui.
Quãng đường đến đại điện khá xa, Đường Tịch dẫn kiệu hỷ một là muốn nói với Linh Đàm, hiện tại chỉ cần nàng nói không muốn gả, hắn sẽ đưa nàng đi, cho nàng sự tự do. Hai là nếu nàng thật sự muốn gả, có Thượng Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/2869818/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.