" để bọn họ tới đó cũng được nhưng bọn họ sẽ ghi làm môn hạ đệ tử của bản thiếu chủ" Nguy Thần nói ra câu này cũng có suy nghĩ riêng ' dù sao thì những người này đều không biết hàng không thể trách ta thu vào túi riêng được. Chỉ cần trong số này có một hai khí vận chi tử thì không lỗ '.
Nghe tới việc Nguy Thần muốn để những tên "phế tài" này làm đệ tử toạ hạ. Những người ở đây không khỏi hoài nghi tai mình có vấn đề.
- thiếu chủ việc này...
- "này "cái gì mà "này". Các vị đây không ai chịu nhận thì bản thiếu chủ nhận cũng không thể để mang danh nội môn đệ tử Vấn Đạo tông mà sư phụ thì không báo ra nổi một cái tên chứ?
Lão môn chủ cũng đau đầu:
- Thần nhi hay để các trưởng lão ở đây nhận bọn họ không thể để làm đệ tử toạ hạ bản thân con được.
- có gì mà không được phụ thân cùng các vị trưởng lão đang nghi ngờ khả năng truyền thụ của ta sao?
Câu này không biết nên nói thế nào mới phải.
Tông chủ Vấn Đạo tông:....
Các trưởng lão:....
Cuối cùng lão cha già đáng thương kia phải đồng ý:
- được rồi có chỗ nào không hiểu thì hãy hỏi vi phụ. Các vị trưởng lão ở đây cũng nên để mắt tới Cầm Chỉ phong này nhiều một chút.
Trong lòng các trưởng lão hiểu rõ với đám đệ tử này phải chăm hơn con ở nhà nếu không ra đường báo danh Vấn Đạo tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-ganh-mon-phai-cong-lung/3569291/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.