_ Chợt Thanh Uy lên tiếng, để huynh đi bẩm báo với vương gia muội đang ở đây, nếu không người lại lo cho muội, dạ, vậy phiền huynh, ca ca Thanh Phong ở đây với muội là được rồi, ừ vậy ta đi,dứt lời thân khẻ nhúng thi triển khinh công mất dạng.
_Trương Dạ Yến: liếc mắt nhìn các binh khí nàng chọn ra một cặp song đao,rất tốt và vừa vặn tay nàng, Dạ Yến động tác múa đao thật linh hoạt, dứt khoát, và mạnh mẽ, cũng đã lâu rồi mới tập lại, Dạ Yến thấy cũng tốt, nàng múa đao,Thanh Phong đứng ngoài xem chỉ nghe được tiếng gió,hắn không nhìn ra được chiêu thức, vì quá nhanh.
_Thanh Uy nhìn Dạ Yến mà trong lòng ngầm khâm phục nàng, hắn không ngờ muội muội này của bọn quá đỗi xuất sắc.
_Trương Dạ Yến, tập luyện thoải mái rồi thì nàng dừng lại, mặt quay sang Thanh Phong nở nụ cười dụ hoặc, và nói Thanh Phong ca ca huynh đấu với muội vài chiêu nha nàng nhìn hắn hỏi? Hả!! Đấu với muội?... không...không... ta không đấu với muội, ta sẽ bị bay đầu mất, muội tha cho ta đi, ta còn chưa có thê tử đó nha.
_ Thanh Phong bài ra gương mặt đau khổ tội nghiệp nhìn nàng, nhưng Trương Dạ Yến khi đã muốn làm gì, thì khó mà thay đổi được, đôi mắt phượng nheo lại nhìn ca ca nói, huynh nhất định không đấu với muội đúng không, Thanh Phong chưa kịp trả lời, thì một cú đấm vào ngực, vì nàng ra tay khá nhanh và bất ngờ, Thanh Phong không kịp né,ui da đau mà muội, sao muội đánh huynh? Dạ Yến không nói gi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-qua-gap-chan-tinh/868391/chuong-9-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.