Vĩnh Thuần vẩn chưa hiểu ý của Bạch Thời Ngôn. hắn nhíu mài nhìn Thời Ngôn một cách khó hiểu hỏi.
- " Huynh hỏi vậy là đang có ý gì?"
- " Ta nói, nếu Thuần Vương phi mang thai rồi thì có phải sẻ không cần phải tẩu táng không?"
- "Huynh nói.... nàng ấy mang thai sao?"
Vĩnh Thuần không thể tin vào tai mình vừa nghe gì nửa.trong đầu hắn không nghỉ được gì. rỏ ràng là mình và nàng ấy chỉ mới phát sinh quan hệ mấy ngày nay.còn là lần đầu tiên của nàng. làm sao nàng ấy có thể mang thai được chứ? hoang đường thật. Thời Ngôn thấy biểu cảm của Vĩnh Thuần thì không nhịn được mà cười lớn rồi hỏi.
- " Huynh sao vậy? nghe thê tử mình mang thai huynh kinh ngạc đến vậy sao? không lẻ hai người vẩn chưa.... khoan đả, chẳng lẻ là huynh thật sự...không được."
Bạch Thời Ngôn nhớ có lần Ái Linh bị hạ xuân dược. tảng băng ngàn năm này thà dùng thuốc giải chứ nhất quyết không chạm vào nàng ta. chẳng lẻ giữa hai người họ vẩn chưa viên phòng sao? hay là huynh đệ của hắn thật sự không được?
- " Bớt nói mấy lời dư thừa. huynh nói rỏ ràng cho ta. chuyện nàng ấy mang thai là thật sao?"
- " Đầu huynh đang nghỉ cái gì thế? chẳng lẻ thê tử mình có mang thai hay không huynh không biết sao? ta chỉ là muốn bịa ra chuyện mang thai để cứu nàng ấy thôi. đồ ngốc."
- " Huynh đừng quên, nếu Linh nhi nói mang thai. phụ hoàng nhất định cho thái y đến kiểm tra.nếu phát hiện là giả thì hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-phai-long-vuong-gia-phuc-hac/869502/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.