Tống Vĩnh Cơ hay tin Liễu Ái Liên bị bắt cốc thì nghỉ ngay đến Ái Liên. hắn liền trở về phòng tìm cô. Ái Liên đang nhàn nhả uống trà thì thấy Tống Vĩnh Cơ bước vào thì vui vẻ bước tới.
- "Điện hạ ngài về rồi sao? thiếp đang đợi chàng về nghỉ đấy."
Tống Vĩnh Cơ chụp lấy cổ tay Ái Liên xiếc chặt hỏi.
- " Nói, có phải ngươi cho người bắt cốc Linh nhi không?"
Ái Liên đau đớn la lên." Điện hạ, thiếp không có.từ lúc về phủ đến giờ thiếp đâu có ra ngoài, làm sao thuê người bắt cốc tỷ ấy được chứ. chàng bỏ thiếp ra. đau quá đi."
Tống Vĩnh Cơ nhìn cô chằm chập rồi đẩy cô ngã nhào xuống đất. " tốt nhất là đúng như lời ngươi nói. nếu ta biết được chuyện này liên quan đến ngươi. thì đừng trách sao ta vô tình." Tống Vĩnh Cơ bước vội ra ngoài.dắt theo người đi tìm Ái Linh. Liễu Ái Liên nhìn theo với ánh mắt căm phẩn. "Hâm dọa ta sao? chàng nên cầu nguyện cho ả tiện nhân đó thì hơn. há há há..."
Tống Vĩnh Thuần dẩn theo Phong Nhất cùng Liễu Đình Thành rời khỏi phủ đi tìm Ái Linh.Đi được một đoạn, Vĩnh Thuần quay lại nói.
- "Đình Thành, đệ đến Thuận Thiên Môn gọi bọn người Bạch Thời Ngôn đến giúp một tay. phong Nhất ngươi cho thêm người bằng mọi cách nhanh nhất tìm kiếm mọi ngỏ ngách trong thành tìm kiếm bằng được Linh nhi."
- " Rỏ" tất cả đồng thanh rồi nhanh chóng rời đi. Tống Vĩnh Thuần đeo mặt nạ che đi nửa gương mặt lạnh lẻo đầy sát khí như muốn giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-phai-long-vuong-gia-phuc-hac/869480/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.