Bầu không khí căng thẳng ấy cứ kéo dài cho đến khi xe ngựa dừng lại. Phong Nhất bước xuống xe cung kinh.
- "Điện hạ, đả đến phủ thưa tướng."
Tống Vĩnh Thuần đứng dậy phất áo định đi ra. Ái Linh củng chẳng kém bỉu môi đứng lên cố tình tranh lối đi.Cô bước ngang trước mặt Vĩnh Thuần rồi hất mạnh hong. Vĩnh Thuần không ngờ tới cô sẻ hành động như thế nên không phòng bị làm hắn mất thăng bằng ngả sang một bên. Vĩnh Thuần quay lại trừng Ái Linh.
- " nàng..."
Ái Linh hài lòng nghênh ngang mĩm cười qua Vĩnh Thuần. Ái Linh bước xuống xe thấy Liễu thừa tướng đứng ở cửa. cô mừng rở chạy tới xà vào lòng ông.
- "Phụ thân, con nhớ người quá. "
Liễu Đình Trung mừng rở vuốt tóc Ái Linh. "Con đó, cái tính trẻ con của con vẩn chẳng thay đổi gì cả."
Tống Vĩnh Thuần chĩnh trang lại y phục. gương mặt lảnh đạm bước xuống. khác xa với vẻ cáu giận lúc nãy. mà là một nét mặt trầm tỉnh, ôn nhu có chút yếu ớt của một thư sinh nho nhả. Liễu Đình Trung nhìn thấy Vĩnh Thuần vô cùng mừng rở.theo ông biết, nhị điện hạ này tính cách trầm ổn. rất ít khi ra bên ngoài. những lúc sức khỏe ổn định nhị điện hạ củng giúp hoàng thượng việc triều chính. nhưng chỉ mõi khi hoàng thượng hỏi đến thì nhị điện hạ mới góp ý cho hoàng thượng mà thôi. nếu so sánh thông minh tài trí thì ông vẩn tin tưởng vị điện hạ này hơn. ông vội bước đến cung kính.
- " Vi thần tham kiến nhị điện hạ."
Tồng Vĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-phai-long-vuong-gia-phuc-hac/869477/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.