Ái Linh sao mấy ngày tịnh dưỡng sức khỏe đả tốt hơn rất nhiều. mấy hôm nay cô chưa từng rời khỏi phòng. cứ ăn rồi lại ngủ. hôm nay sức khỏe tốt hơn nên có ý định đi loanh quanh một chút.cô nhìn đến chiếc bàn trang điểm. tò mò không biết mình xuyên không gương mặt có khác không. cô bước đến chiếc gương đồng, tuy gương không sáng như ở hiện đại. nhưng củng nhận dạng được gương mặt phản chiếu trong gương không phải là cô của hiện đại. gương mặt này rất xinh đẹp.mài liễu, mắt to tròn cùng hàng lông mi dày đen láy.sóng mũi cao thẳng tắp, đôi môi anh đào xinh xắn đỏ hồng tự nhiên. cô bất giác sờ lên gương mặt mình thắc mắc" sao xinh đẹp thế này mà đại điện hạ gì đó năm lần bảy lượt từ chối tình cảm của chủ thân thể này vậy?có khi nào tên đại điện hạ đó không biết phân biệt đẹp xấu không? hay là hắn bị mù? hoặc đầu ốc có vấn đề rồi.mỹ nhân xinh đẹp thế này mà lại không thích được nhỉ,khó hiểu thật."
Tiểu Trúc mang nước vào thấy cô đang soi gương lại sờ sờ vào gương mặt mình thì khó hiểu,liền hỏi:
- "Đại tiểu thư, người sao thế?"
- "Tiểu Trúc em xem, ta xinh đẹp thế này sao trước đây đại điện hạ gì đó lại không thích ta vậy? có phải hắn bị mù không?" Ái Linh thắc mắc hỏi.
- "Đại tiểu thư, không phải đại điện hạ mù đâu. mà tiểu thư trước đây.... không giống như bây giờ."
- " Không giống bây giờ nghĩa là sao?"Ái Linh không hiểu hỏi lại.
Thấy Tiểu Trúc e dè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-phai-long-vuong-gia-phuc-hac/869455/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.