Vân Phi Các
“Ngươi nói cái gì? Trần Hy Hy bị ám sát?”
Phương Như Ý nhướng cao mày, nghe lời vừa rồi của thị nữ bên cạnh, động tác cài trâm thoáng khựng lại, âm điệu không giấu nổi một tia kinh ngạc.
Văn Trân gật đầu, nhỏ giọng đáp:
“Thái tử phi, có người phát hiện xe ngựa của Phủ Thái tử xuất hiện ở trong rừng, gần đó lại thấy thi thể nên đi báo quan. Truyện này đã lan truyền khắp kinh thành rồi.”
“Vậy... nàng ta... có chết không?”
Văn Trân đón lấy chiếc trâm mẫu đơn, nhẹ nhàng cài lên tóc nàng, khẽ nói:
“Nô tỳ chỉ biết... đến giờ vẫn chưa rõ tung tích.”
Đối với việc Trần Hy Hy bị ám sát lần này, quả thật khiến Phương Như Ý thập phần bất ngờ. Trần Hy Hy luôn ở trong phủ, chưa từng xảy ra mâu thuẫn với ai. Rốt cuộc là kẻ nào đứng sau vụ này? Hơn nữa, mục đích là gì?
Trầm tư một hồi cũng chưa nghĩ ra người nào, bỗng lúc này, nàng lại nghe thấy Văn Trân mỉm cười vui mừng:
“Thái tử phi đừng quá bận tâm. Dù cho kẻ đó là ai, chung quy cũng là giúp người diệt trừ mối họa. Nàng ta sẽ không còn là vấn đề cản trở người và Thái tử nữa.”
Phương Như Ý nghe đến đây, chợt bừng tỉnh. Phải rồi, Triệu Minh!
Nàng đưa mắt nhìn Văn Trân:
“Nếu chuyện này đã lan khắp kinh thành, ắt hẳn Thái tử cũng biết rồi. Ngươi thấy bên chàng có động tĩnh gì không?”
Văn Trân thấy thần sắc có chút bất an của chủ tử, liền nhịn không được mà phì cười:
“Thái tử phi lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-cuong-anh-sang-trang/1595883/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.