Vài mảnh vỡ của ly trà bắn trên chân thiếu nữ, da thịt lập tức rướm máu. Bỏ mặc đau đớn, Trần Hy Hy chỉ nắm chặt tay, chậm rãi đáp lại:
“Rời khỏi Thái tử ư? Không thể nào!”
Trước khi biết sự thật, quả thật tâm nàng đã nguội lạnh với Triệu Minh. Sáng nay nàng đến thư phòng, cũng là bởi muốn xin hắn hưu thư, vì lẽ đó mà Tình Dao vô cùng sợ hãi.
Nhưng hiện tại, mọi khúc mắc trong lòng đã được hóa giải, biết thâm tâm Triệu Minh vẫn luôn có nàng, nàng làm sao có thể tuyệt tình rời bỏ chàng?
Nàng đã từng nói, muốn cùng Triệu Minh chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão, quãng đường khó khăn sau này nhất định sẽ ở bên cạnh chàng ấy, vì vậy... chuyện này, nàng không thể đáp ứng Phương Như Ý!
Ánh mắt thiên hạ đệ nhất mỹ nhân thoáng trầm xuống:
“Hóa ra cô cũng chỉ là một kẻ ích kỷ như vậy, có thể trơ mắt nhìn Thái tử chết mà không cứu.”
Trần Hy Hy bật cười trào phúng đáp lại:
“Phương Như Ý, rõ ràng kẻ trơ mắt nhìn chàng chết mà không cứu chính là cô! Hải Tinh giao châu ở trong tay cô, nếu cô thật tâm muốn cứu chàng, còn phải dùng cách này ép ta sao?”
Lời ấy của Trần Hy Hy không hề làm Phương Như Ý dao động, nàng ta cười nhạt một tiếng, nói:
“Trần Hy Hy, cô quên ai là người trực tiếp bỏ độc khiến chàng nằm hấp hối như vậy rồi à? Cô ở bên cạnh chàng, sớm muộn chỉ trở thành gánh nặng cho chàng. Thử nghĩ đi, nếu bản phi không có Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-cuong-anh-sang-trang/1595881/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.