Một đêm Triệu Minh nghỉ tại Bạch Liên Các của Trần Hy Hy dường như không hề làm ảnh hưởng đến vinh sủng của thiên hạ đệ nhất mỹ nhân.
Thời điểm hắn đặt chân đến Vân Phi Các, Phương Như Ý đang nhàn hạ ngồi đọc sách. Thấy người đến, nàng không khỏi có chút kinh ngạc.
Bình thường sẽ có thái giám vào thông báo trước khoảng một canh giờ để chủ tử các viện chuẩn bị. Nếu không thấy y đến, có nghĩa là đêm nay, Thái tử sẽ đến viện khác hoặc ngủ lại Thiên Hòa điện.
Cứ nghĩ đêm nay chàng sẽ không đến, nhưng hiện tại, nhìn chàng đứng trước mặt mình, nỗi hồ nghi trong lòng Phương Như Ý đã sớm tiêu tan.
Nàng nở một nụ cười diễm lệ tựa mẫu đơn khoe sắc. Mặc dù vẫn biết thế gian này, không nữ tử nào có thể sánh với vẻ đẹp của mình, nhưng Phương Như Ý vẫn cẩn thận chăm chút cho bản thân, nàng muốn lúc nào đứng trước mặt chàng, nàng cũng là người con gái xinh đẹp nhất.
Tâm lý này có thể giải thích như sau: bởi vì khi yêu, ai mà chẳng muốn thể hiện mặt tốt nhất của bản thân với người trong lòng. Nhất là hiện tại, khi Đông Cung chỉ vẻn vẹn có hai chính thê, người nào càng bắt được tâm của Thái tử, mới có thể khẳng định vị trí của mình.
Người hầu sớm đã lui ra, Triệu Minh không nói gì, chỉ lẳng lặng đưa mắt ngắm nghía bình hoa mẫu đơn trong phòng. Lúc sáng Phương Như Ý có dặn hạ nhân đến Bách hoa uyển lấy một ít cành mẫu đơn mang về, dẫu sao so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-cuong-anh-sang-trang/1595864/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.