Hôm sau.
Mưa xuân rơi rả rích, những hạt mưa phùn li ti theo làn gió đọng lại trên cửa sổ.
Trong không khí tinh khôi văng vẳng tiếng chim hót ríu rít, êm tai tựa như dòng suối róc rách trôi.
Thiếu nữ khẽ mở mắt, nàng bất giác nhìn sang bên cạnh mình.
Trống không, người đã đi từ lúc nào.
Chóp mũi chợt ngửi được mùi hương sen thanh khiết. Lúc này nàng mới để ý, xung quanh giường trải đầy hoa sen, những bông hoa hình như mới được hái xuống không lâu, trên đó vẫn còn vài giọt sương trong suốt đọng lại.
Đang lúc thiếu nữ vẫn còn ngỡ ngàng, từ bên ngoài vọng vào tiếng nói của hạ nhân:
“Thái tử phi, người đã dậy chưa?”
Trần Hy Hy hơi dụi mắt, chợt nhớ thân phận hiện tại là Thái tử phi, người hầu cận cũng vì thế mà nhiều hơn. Nàng khẽ khàng đưa một bông hoa sen lên mũi thưởng thức, tùy ý đáp lại:
“Vào đi.”
Cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, Trần Hy Hy nhìn lướt qua, thấy có bốn nữ tỳ bước vào, người thì trên tay bưng chậu rửa mặt, người thì cẩn thận cầm một bộ xiêm y, tất cả đều cung kính cúi đầu:
“Nô tỳ hầu hạ Thái tử phi rửa mặt chải đầu, lát nữa còn phải vào cung thỉnh an Hoàng thượng.”
Trần Hy Hy gật đầu, đây là một trong những điều lệ của hoàng thất. Sau khi các hoàng tử thành thân, sáng nào cũng phải cùng thê tử vào cung diện thánh.
Trần Hy Hy đã quen có Vân Anh hầu hạ, giờ lại không thấy nha đầu kia tiến vào, nàng không khỏi cảm thấy kì quái:
“Các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-cuong-anh-sang-trang/1595846/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.